Một câu chuyện rất cảm động được diễn ra trong khung cảnh đồi núi tuyết phủ quanh năm của xứ Thụy Sĩ. Nhân vật chính là hai đứa trẻ, Duyên và con An. Duyên vô ý làm bé Danh, em của con An rơi xuống triền núi và bị gãy chân. Con An oán ghét Duyên và không bỏ lỡ một cơ hội nào để trả thù, mặc dù Duyên luôn luôn tìm hết cách để đền bù tội lỗi của nó. May mắn được học biết về tình thương ở trong Thánh Kinh, Duyên đã thắng hơn sự sợ hãi, mệt nhọc. Nó phấn đấu vất vả với bão tuyết, một mình vượt một khoảng đường xa bằng giày trượt tuyết, giữa đêm khuya, để tìm một vị danh y chữa tật què chân cho bé Danh. Duyên suýt chết trong đêm đó, nhưng cuộc mạo hiểm của nó có kết quả. Chân bé Danh được chữa lành, nó đi lại được như thường. Con An tha thứ và thương mến Duyên. Mọi người đều vui vẻ đón mừng một mùa Xuân mới. Câu chuyện trên đây được tả vẽ cách rất linh động và ý nhị. Lời văn vừa dí dỏm vừa cảm động. Người lớn cũng như các em trẻ, mọi người đều thích thú khi đọc quyển sách này. Truyện được tác giả P. St. John viết năm 1952, do Phòng Sách Tin Lành - 14, Hồng Bàng, Saigon 5 - ấn hành năm 1973.
Tình thương mạnh hơn bão tuyết |
Thông tin ebook
Tên truyện : Tình Thương Mạnh Hơn Bão Tuyết
Tác giả : Patricia . St . John
Thể loại : Văn học nước ngoài
Xuất bản : Phòng Sách Tin Lành - 14, Hồng Bàng, Saigon 5
Hình thức: ebook miễn phí
Năm xuất bản : 1973
----------------------------------
Sửa chính tả (TVE) : santseiya Convert (TVE) : santseiya
Ngày hoàn thành : 22/06/2007
Nơi hoàn thành : Hà Nội
Chương 1
Bé Danh nằm ngửa trên giường, giữa hai lần chăn êm nệm ấm. Tuy còn nhỏ, nhưng nó vẫn ý thức được cái con người quan trọng của nó lúc nầy. Nó muốn đòi hỏi gì là lập tức mọi người sẽ chìu ý nó ngay. Vì chưa bao giờ được sống như vậy trước kia nên bữa nay nó muốn tận hưởng những giờ phút sung sướng nầy. Mọi người trong gia đình xúm xít chung quanh nó. Ba nó đứng ở chân giường, mắt nhìn nó, còn miệng thì kể cho nó nghe những chuyện vui mà nó ưa thích nhất; chị An ngồi một bên cạnh nó, tay cầm một thẻ kẹo chô-cô-la; con mèo Mướp nằm cuộn tròn trên ngực nó ngáy khò khò; còn bà nội nó ngồi ở phía bên kia, một tay cầm lọ mứt anh đào, tay kia cầm cái muỗng, mỗi lần nó đòi là bà nội lại đút cho nó một muỗng mứt đầy. Nếu chân nó không bị đau, nó đã nghĩ nó đang ở thiên đàng. Nhưng đàng này chân nó đau quá, đau ôi là đau! "Ba à", bé Danh kêu ba nó không biết lần này là lần thứ mười mấy, "ba có chắc, có thật chắc là con Mướp không bị thương không?" "Chắc lắm mà", ba bé Danh đáp. "Nó uống một lèo hết cả một dĩa sữa, rồi vểnh đuôi chạy vụt lên lầu. Chỉ có những con mèo mạnh khoẻ mới có thể ăn uống chạy nhảy như vậy!" "Ba à", bé Danh lại hỏi nữa; miệng há lớn như con chim con để đón nhận thêm một muỗng mứt anh đào, "chính Duyên đã ném con mèo mướp qua vách đá đấy. Như vậy có phải là Duyên độc ác lắm không ba?" "Phải, phải," ba bé Danh đáp, "mà nhất định nó sẽ bị trừng phạt." Tuy nói vậy, nhưng thật tình ông Bình không nghĩ tới Duyên mấy; lúc ấy lòng ông đang vui sướng vì thấy bé Danh còn sống sót. Chỉ có An là nghĩ nhiều nhất tới Duyên thôi. An ngồi lẳng lặng bên cạnh em, tay cầm thẻ kẹo chô-cô-la. Nó nhủ thầm trong lòng, "mình chẳng cần phải vội vàng, nhưng nhất định mình sẽ không bao giờ tha thứ cho nó. Một ngày kia, mình sẽ cho nó một mẻ, sẽ làm cho nó một cái gì cho thật ghê gớm. Nhất định mình không bao giờ tha thứ cho nó, nhất định vậy." "Chị An nè," bé Danh gọi, "chị đưa em thẻ kẹo chô-cô-la đây, em ăn rồi em sẽ đi nghủ. Nhưng chị phải ở đây với em kia, chị nhé, vì chân em đau quá mà." "Được, được, chị sẽ ở lại đây với cưng cho tới lúc nào cưng ngủ say." An vừa nói vừa đưa em thẻ kẹo chô-cô-la. Ba và bà nội hôn bé Danh rồi déo ra khỏi phòng. An vòng tay ôm lấy cổ em. Bé Danh bảo chị, "chị hát cho em nghe đi". Hát cái bài "Bàn tay Cha hãy ban phước cho con trong giấc ngủ ấy.".......Tải ebook miễn phí
Tải thêm các ebook miễn phí khác tại: cleverstore
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét